Nó - sang Đức năm 1999 , theo diện... tị nạn. Ngày đó , luật lệ còn dễ dàng, không đòi hỏi nhiều như bây giờ. Với lại , các biên giới Âu châu còn kiểm soát chặt chẽ và nhất là chưa có làn sóng tị nạn tràn sang. Cho nên lúc đó, nó được nhập trại dễ dàng
Và hơn một năm sau nó kết hôn với một anh người Đức. Tuy không giàu có , nhưng có công ăn việc làm ổn định, nhà xe đều có. Nó về làm vợ được thương yêu hết mình và một thời gian sau, đứa con gái ra đời.
Hạnh phúc được nhân đôi , gia đình ngập tràn niềm vui vì có thêm thành viên bé nhỏ.
Ai cũng chúc mừng nó , nhưng vui nhất vẫn là nó , vì đã đóng xong giấy tờ một cách suôn sẻ....coi như mọi việc đã xong: Thẻ định cư ,đứa con lai xinh xắn và một người chồng thương yêu hết mực , tưởng không còn gì hơn nữa .
Nhưng ...lại là nhưng ....đời không như là mơ.
Cái gì đến dễ dàng quá thường không được trân trọng , huống chi nó vẫn còn trẻ , mới hơn hai mươi mấy tuổi đầu đã có con , mà lại là chồng Tây ....
Ôi , sao nhục quá ! Làm sao lấy được chồng Cộng đây (nó luôn than van như thế) ....
Nó cảm thấy rất buồn và chán , vì đơn giản một điều , nó không yêu chồng , nó đến với cuộc hôn nhân này một cách vội vã vì sợ bị trục xuất , cho nên nó đã quyết tâm phải cưới thật nhanh như có thể.... trước khi có lệnh trục xuất từ Sở ngoại kiều .
Nó bắt đầu thay đổi tính nết , đi nhiều hơn , lạnh nhạt với chồng và bạn bè của nó chỉ là những đứa có chồng hay bạn trai là người Việt . Nghe nó kể lể , ai cũng nói theo mà toàn những lời rất " hoa mỹ " ....nào là "ta về ta tắm ao ta " ...." dù sao thằng đó cũng là Tây , so đ** thế nào được với Ta" ....." bỏ mẹ thằng Tây ngất đó đi " ...vân vân và vân vân....
Biết bao những từ " mỹ miều " mà cả nó lẫn bạn bè dùng để nói ông chồng Tây tội nghiệp , vì cái tội duy nhất của ông là... người Tây , lại cao to trắng trẻo và rất đẹp trai....nhưng nó không yêu vì ông là Tây và cũng rất "keo kiệt " , chỉ lo cho mỗi mẹ con nó mà không bao bọc cả dòng họ nó....
Ôi ! Bực thật , bố mày .... thằng Tây ngất (nó thường chửi chồng nó như thế)
Nói chung , thua xa chồng nó từ tài chính tới ngoại hình... nhưng có hề gì , nó vẫn yêu vì anh ta là người Việt , cùng ngôn ngữ và chủng tộc thì sẽ hiểu nhau hơn . Thế là nó ly dị chồng , đứa con gái thì tòa xử về mẹ ....Nó về với chồng mới người Việt . Vậy là thành công mỹ mãn... "Ta về ta tắm ao ta ....dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn"
Thời gian qua mau , một vài người quen gặp nó với hai đứa con trên tàu điện mà lúc đó đã 22h đêm , gương mặt hoảng loạn , mặc bộ đồ ngủ , chân đi dép lê . Hình như đang muốn chạy trốn ai đó , sợ hãi và khổ đau.
Về sau, mới biết chuyện của nó , đó là từ khi nó bỏ chồng Tây để lấy anh tị nạn người Việt thì cuộc đời nó đã bắt đầu thay đổi.
Nó bị ông chồng Việt đánh như cơm bữa , còn con gái riêng của nó bị cha kế giật tóc và ném đồ chơi . Có lần , không biết chuyện gì , mà nó bị lão chồng cầm ghế phang vào đầu dù nó đang mang thai mấy tháng....
Khổ là thế, nhưng nó lại không dám gọi cảnh sát , vì nó sợ chồng yêu của nó sẽ bị trục xuất... sợ đứa con ra đời không có cha.
Nó đúng là một người phụ nữ "tuyệt vời ", thà để bản thân và con riêng của nó bị hành hạ , chứ dứt khoát không để mất chồng ....cứ như cả thế giới này , chỉ có một mình nó có chồng , còn người khác chẳng ai có.
Chưa hết , số tiền nó dành dụm được khoảng vài chục ngàn từ tiền trẻ em, tiền nuôi dạy con , tiền làm chui ...nó đưa hết cho gã chồng mở Imbiss nhỏ để bán đồ ăn, chồng nó cầm và đem nướng hết vào cờ bạc. Còn nó chỉ biết thở dài bất lực ....
Ngoài chuyện đó ra , nó phải mua vé tàu hàng tháng cho gã ấy đi và đưa tiền cho lão chồng gởi về quê để nuôi vợ và hai con của hắn .
Hình như thấy chưa đủ , chồng nó lại có nhân tình bên ngoài, nó nổi điên đi đánh ghen , bị gã chồng đấm sưng cả mặt .
Cuộc sống chẳng khác gì địa ngục , chồng cũ thấy thế, kêu nó quay lại, nó từ chối vì sỹ diện. Họ hàng cũng khuyên nó bỏ gã chồng tệ bạc hoặc báo cảnh sát để hắn bị trục xuất , nó không nghe còn về kể với chồng. Thế là tên đó gọi điện chửi mắng thậm tệ gia đình bên vợ, còn dọa giết cả nhà . Sau vụ đó , họ hàng cắt đứt quan hệ với nó.
Hôm gặp nó ở nhà người bạn , mới 25 tuổi mà nhìn như 35 ,36.
Gương mặt khắc khổ và già dặn , mặc đồ cẩu thả, mặt không son phấn , nhìn phờ phạc , người gầy đét ,tóc cột túm lại . Đâu rồi một thời ăn mặc sành điệu , thân hình đầy đặn , đôi môi gợi tình .....Chao ôi , mới về tắm ao ta có vài năm , mà nhìn nó như hàng...xuống cấp
Trò chuyện với nó một lúc , hỏi chồng (sau) nó đâu? Nó lờ đi không trả lời ,chỉ ôm đứa con trai khoảng ba tháng tuổi , lặng lẽ đi vào phòng nằm. Nhìn nó như vậy , chẳng biết đáng thương hay đáng trách .
Nhiều năm trôi qua, tôi cũng quên luôn chuyện của nó , chỉ nghe người quen nói là nó đã có thêm đứa con thứ hai với gã chồng đó, cộng thêm đứa con riêng với chồng cũ là ba đứa , ngoài ra chẳng có tin tức gì thêm về nó .....
Hôm nay ngồi nhà, nhìn mưa rơi ngoài cửa, gió thổi lạnh ngoài sân. Tôi chợt nghĩ về nó... không biết giờ này nó ra sao , cuộc sống thế nào.... Đúng là ....tình dở
An Thanh Le
(Via Facebook )
© 2024 | Du Học Đức - Thông tin du học Đức
Cập nhật - trao đổi và kinh nghiệm du học ở Đức từ năm 2000