Âm nhạc là cuộc sống của tôi!

Âm nhạc là cuộc sống của tôi!Đối với không ít những người Việt trẻ đang sinh sống tại Cộng hòa liên bang Đức, Lil’Bizz là một niềm tự hào. Bởi, nhắc đến anh, giới trẻ quan tâm đến thể thao nước Đức hầu hết đều biết và ấn tượng về một chàng trai gốc Việt từng gây rất nhiều bất ngờ tại các giải thi đấu võ thuật toàn nước Đức lẫn thế giới.

Đặc biệt hơn khi dòng máu Việt chảy trong huyết quản chàng trai ấy đã thổi vào một trái tim yêu nghệ thuật đến cháy bỏng, nó nuôi dưỡng, hun đúc để đam mê tỏa sáng. Hôm nay đây, đứng trước mặt chúng tôi, Lil’Bizz đã trở thành một ca sỹ R&B, một nghệ sỹ DJ nổi tiếng nước Đức...

Lil’Bizz tên thật là Khuất Tuấn Dương. Sinh ra ở thành phố Magdeburg, thủ phủ của tiểu bang Sachsen-Anhalt của nước Đức. Ngay từ nhỏ, Dương đã biểu lộ khả năng võ thuật và năng khiếu âm nhạc. Hiện tại mặc dù vẫn bận rộn theo học chuyên ngành Chính trị học - An ninh quốc tế tại trường Đại học Georg-August-Universität Göttingen nhưng anh vẫn đi theo tiếng gọi của niềm đam mê.

Vào một ngày lập thu giữa tháng 9, khi thời khắc Hà Nội mừng sinh nhật 1.000 năm tuổi chỉ còn tính bằng ngày, chúng tôi đã vô tình gặp anh đang tản bộ bên hồ Hoàn Kiếm. Một chàng thanh niên xa quê rất đỗi bình dị, kiệm lời, đặc biệt hay cười và nói tiếng Việt rất sõi đã thẳng thắn trải lòng sẻ chia những tình cảm của anh về quê hương, về Hà Nội, về âm nhạc và về những khát khao tưởng rất giản đơn mà anh chưa từng có cơ hội được chạm, được nắm, cảm được nó như bao người con mảnh đất này.   

- Bao lâu rồi anh mới về lại Việt Nam?

- Bạn biết đấy, tôi sinh ra và lớn lên ở CHLB Đức, những năm còn bé đều được bố mẹ cho về Việt Nam chơi, đến khi 2 tuổi, tôi quay về Hà Nội sống hơn 1 năm mới tiếp tục sang Đức. Lúc đó còn nhỏ quá nên chưa cảm nhận được nhiều. Mãi đến tận năm 2002, tôi mới được quay trở lại Việt Nam lần nữa. Nay sau 8 năm mọi thứ đã đổi thay quá nhiều từ con người, cảnh vật đến cuộc sống. 

- Cảm giác trong anh mỗi khi quay trở về quê hương?

- Mỗi thời khắc theo thời gian cho tôi một cảm giác khác nhau, lần này về tôi thấy Việt Nam, đặc biệt là Thủ đô Hà Nội ngày càng đẹp hơn. Ở nơi đây cho tôi một sự gần gũi đến thân thuộc. Đồ ăn rất ngon, tôi đã được thưởng thức nhiều món ăn theo khẩu vị của từng vùng miền khác nhau. Điều hạnh phúc nhất có lẽ là con người Việt Nam rất thân thiện, dù thân hay sơ gặp tôi lúc nào họ cũng tươi cười, rồi hỏi thăm về sức khỏe, công việc… Những tình cảm đó khiến tôi thực sự xúc động!

- Kiểm tra thông tin trên báo chí Đức thì anh “nổi tiếng” trong lĩnh vực võ thuật trước khi đến với âm nhạc?

- Điều đó không sai! Hành trình đến với võ thuật của tôi là cả một câu chuyện dài. Tôi có thể khẳng định rằng mình có khả năng trong lĩnh vực đó và đã cố gắng tập luyện Karate hệ phái Shotokan. Kết quả nhận được là vào năm 2000, tại thành phố Hannover, tôi đã giành chức vô địch Karate toàn nước Đức.

Năm 2001, tại giải thi đấu của Hiệp hội hàng đầu thế giới trong võ thuật - Karate thế giới và Kickboxing (WKA) được tổ chức tại thành phố Valencia, Tây Ban Nha, tôi đứng ở vị trí thứ 5. Cũng trong năm này tôi trở thành thành viên của đội Karate quốc gia Đức. Năm 2003, tôi là thành viên trẻ nhất của CLB Budo Karate lên đai nâu. Liên tiếp từ năm 2005 đến 2007, tôi luôn giành vị trí số 1 tại các giải vô địch miền Bắc nước Đức…  

- Lý do nào khiến anh rẽ ngang sự nghiệp của mình sang âm nhạc như thế?

- Tôi là một người có nhiều đam mê - Âm nhạc là một trong số đó. Song hành với võ thuật, tôi vẫn dõi theo âm nhạc và chơi nhạc. Đến một thời khắc thật khó khăn nhưng tôi đã quyết định đóng cửa võ thuật trong lòng mình. Tôi đã tự nhủ mỗi người chỉ sống một lần nên hãy làm theo những gì con tim mách bảo. Tôi biết, cuộc đời tôi đã thay đổi từ quyết định sẽ quay lại và tập trung cho âm nhạc - một niềm đam mê vốn có.

Tôi tham gia và ký hợp đồng thu âm với ban nhạc Sound Gladiators Entertainment. Tôi đã học được rất nhiều kinh nghiệm từ đó, hiểu thêm nhiều điều về ngành công nghiệp âm nhạc. Năm 2005, ca khúc “Elbe Song” tôi viết tặng thành phố Magdeburg nơi tôi sinh ra và lớn lên được báo chí ca ngợi, đặc biệt là tờ Volksstimme Magdeburg. Sau tôi phát hành đĩa đơn có tên “Gallery, Living a lie”. Tôi tham gia các tour lưu diễn với các ca sỹ, nhóm nhạc, nghệ sỹ nổi tiếng trên thế giới như Snoop Dogg, 50 Cent, DMX, Ja Rule, Ying Yang Twins… Và các nghệ sỹ, nhóm nhạc của Đức như Aggro Berlin, Kool Savas, Fler, Tefla and Jaleel...

- Hiện giờ thì sao, anh đang làm gì?

- Tôi đang cố gắng hoàn thành lấy bằng cử nhân chuyên ngành Chính trị học - An ninh quốc tế, sau đó học liền luôn để lấy bằng Master. Thời gian còn lại tôi đi khắp thế giới, tranh thủ những cơ hội “chu du” trong các studio ở nhiều nơi, làm việc với những nghệ sỹ giỏi. Tôi cũng dành nhiều công sức và thời gian để luyện giọng, nghệ thuật biểu diễn trên sân khấu để biết cách trình bày, truyền tải cái hồn của ca khúc đến khán giả. Thú thật công việc của tôi khá bận rộn, người quản lý của tôi phải lên kế hoạch làm việc cho tôi từ đầu năm.

- Nhiều nghệ sỹ gốc Việt ở nước ngoài khi trở về Viêt Nam gặp nhiều khó khăn với tiếng Việt, còn anh?...

- Cũng có đôi chút, tôi không thể nói tiếng Việt như những người sinh ra và lớn lên ở Việt Nam được. Đôi khi muốn diễn đạt bằng tiếng Việt, tôi phải suy nghĩ. Tiếng Việt của tôi chưa được chuẩn lắm, nhưng mỗi lần trở về, được tiếp xúc với nhiều người Việt hơn và tôi thấy vốn tiếng Việt của mình tiến bộ hơn.

- Quay trở lại Việt Nam đúng dịp Đại lễ 1.000 năm Thăng Long - Hà Nội sắp diễn ra, anh hẳn cũng có chủ đích?

- Đúng vậy, tôi muốn sáng tác các ca khúc về Hà Nội, nhưng chất liệu còn thiếu nên tôi quay trở về. Bởi đã là ca khúc thì cần có sự trải nghiệm mới viết được. Càng trải nghiệm nhiều thì bản nhạc càng có chiều sâu. Theo suy nghĩ đó sẽ là một sự rút gọn cuộc sống của bản thân tôi. Đó là những cảm giác vui buồn khi sống trên một đất nước không phải là của mình, cảm giác trong một ngôi trường chỉ có mình tôi là người da vàng. Cảm giác khi được trở về Việt Nam sau nhiều năm xa cách. Tôi muốn viết về Hà Nội vừa gần gũi vừa xa lạ bằng chính cuộc sống của tôi. Tất nhiên làm được điều đó rất khó, nhưng đó là cách mà tôi hướng về nguồn cội.

- Anh có theo dõi âm nhạc Việt Nam không?

- (Cười) Tôi là một người con Việt Nam chính hiệu mà, lại là một người chơi nhạc vậy nên làm sao tôi tự tách mình ra khỏi dòng chảy văn hóa nguồn cội ấy được. Ở Đức tôi vẫn theo dõi những thông tin về âm nhạc Việt Nam, nghe nhạc Việt khá thường xuyên, đó là cách để tôi luyện phát âm và hiểu thêm về ngôn ngữ mẹ đẻ.

- Anh đánh giá ra sao về môi trường âm nhạc Việt Nam hiện nay?

- Thị trường âm nhạc quốc gia nào cũng có “sạn”, nhưng ở Việt Nam có nhiều tài năng có thể cho ra những sản phẩm âm nhạc chất lượng và họ đang tìm chỗ đứng trong thị trường âm nhạc toàn cầu. Không ít các ca sỹ Việt Nam có chất giọng rất hay, cách xử lý bài hát nhuần nhuyễn lẫn việc làm chủ sân khấu rất chuyên nghiệp.

- Hiện tại Việt Nam có một lực lượng đông đảo các bạn trẻ muốn đi theo con đường âm nhạc chuyên nghiệp, anh có lời khuyên gì với họ?

- Tôi thấy giới trẻ ở Việt Nam biết rất nhiều, các thể loại nhạc ngoại quốc họ đều biết, cập nhật rất nhanh và có thể chơi tốt, đây là điều rất đáng khích lệ. Nhưng dù theo nghề gì cũng cần có sự lựa chọn phù hợp với bản thân để có hướng đi đúng đắn. Nếu không họ sẽ dễ dàng đánh mất đi bản sắc riêng của mình, điều phải tránh trong hoạt động nghệ thuật.

- Theo anh, điều quan trọng để một ca sỹ thành công ở thị trường nước ngoài là chất giọng tốt hay chất giọng nhàng nhàng cộng với ngoại hình đẹp để mãn nhãn người thưởng thức?

- Với quan điểm của riêng tôi, đối với một ca sỹ thì chất giọng là hàng đầu, là quan trọng nhất với sự thành danh của chính họ. Để tạo đà cho bước tiến xa, một ca sỹ phải có lực hút khán giả - điều đó được thể hiện mạnh qua ngoại hình. Chất giọng và ngoại hình song hành, giúp ca sỹ tỏa sáng. Với nền âm nhạc của quốc gia nào, từ Mỹ, châu Âu đến châu Á cũng vậy, hình ảnh “sạch” của ca sỹ nói riêng và nghệ sỹ nói chung được công chúng vô cùng quan tâm. Không nên vì tiền, vì danh vọng, vì sự nổi tiếng thức thời mà đi trên con đường nghệ thuật lệch lạc.

- Mang trong mình dòng máu Việt Nam nhưng sinh ra và lớn lên ở một quốc gia châu Âu, anh giữ “gốc Việt” trong mình thế nào?

- Trong thâm tâm tôi, nước Đức là quê hương bởi tôi đã sinh ra và lớn lên ở môi trường này. Nhưng tôi vẫn thấy mình có 100% bản sắc Đức và 100% bản sắc Việt. Tôi mang ơn bố mẹ tôi khi họ cố gắng dạy tôi học tiếng Việt, dạy cho tôi những giá trị truyền thống của gia đình người Việt như sự lễ phép, tính siêng năng, cần mẫn, đức hy sinh.... Tôi nghĩ tôi là tổng hòa của hai nền văn hóa Đông - Tây. Tôi đã cố thu nhận những điều tốt đẹp nhất từ hai nền văn hóa này.

- Anh có thể chia sẻ sự uốn nắn của gia đình để anh biết tầm quan trọng của gốc rễ như thế nào?

- Từ nhỏ tôi đã tiếp xúc với môi trường tiếng Đức, Anh và Pháp. Nhiều khi về nhà tôi vẫn nói tiếng Đức với gia đình. Những lần đó tôi đều bị mẹ “lên lớp” một trận! (Cười). Câu nói của mẹ thật sự mang nhiều ý nghĩa mà cho đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ và dạy lại cho cô em gái của mình: “Con hãy đứng trước gương và nhìn lại bản thân mình, tóc con màu gì? Con có thể đổi tên, nhuộm tóc nhưng nguồn gốc con mãi mãi là người Việt Nam”. 

- Với một vẻ ngoài đậm nét châu Á, theo anh đó là hạn chế hay lợi thế khi đứng giữa “đấu trường” phương Tây?

- Tôi nhận ra sự khác biệt của mình với những người xung quanh tôi từ hồi còn nhỏ. Ngày còn chơi võ thì đúng là một bất lợi, thể hình của người châu Á nhỏ con hơn. (Cười) Nhưng tôi đã chứng minh cho họ thấy tôi đã làm được chứ không phải là người đứng bên rìa xã hội ấy. Bạn bè, đồng nghiệp tôi hầu hết là người Đức và châu Âu, nhưng tôi vẫn tự hào vì mình là người Á Đông, là người Việt Nam. Nét Á Đông trên khuôn mặt tôi làm tôi khác mọi người, đó cũng là lợi thế.

- Đã bao giờ anh mong có một cơ hội để giới trẻ Việt Nam biết và dành sự quan tâm đến một cái tên xa lạ như anh?

- Về điều này, tôi thật sự chưa nghĩ đến, nhưng chắc chắn rồi! (Cười) Tôi làm mọi việc vì đam mê, vì yêu thích chứ không phải làm để mong được mọi người biết đến. Tôi làm nhạc vì yêu nhạc. Tôi muốn mỗi buổi sáng thức dậy nở một nụ cười yêu đời và buổi tối, trước khi đi ngủ vẫn còn giữ được nụ cười như thế. Cuộc sống của tôi không thể thiếu âm nhạc!

Theo ANTD.


© 2024 | Du Học Đức - Thông tin du học Đức

Cập nhật - trao đổi và kinh nghiệm du học ở Đức từ năm 2000



 

Bài viết khác trong GOCDUHOC