Lớn lên từ những chuyến đi

Lớn lên từ những chuyến điChỉ với một ba lô bụi, tôi, một du học sinh Việt Nam tại Pháp, đã đến Bỉ, Hà Lan, Tây Ban Nha, Monaco, Đức, Italy… Bao va vấp, bao kỷ niệm được hun đúc từ những chuyến lang thang bất tận

Năm 1997, tôi khăn gói lên đường sang Pháp du học. Lần đầu tiên tôi đi xa đến 12.000 km, bố mẹ lo lắm. Nhưng tôi đã đi...

Năm học đầu tiên là năm khó khăn nhất. Ngôn ngữ bất đồng, văn hóa khác biệt, thiếu vắng bạn bè người thân… Thế nhưng nhờ sự nỗ lực của bản thân và sự giúp đỡ của bè bạn, tôi đã vượt qua tất cả.

Cuộc sống thường ngày cứ êm ả trôi cho đến một ngày kia tôi nhận ra kiến thức du học cũng chỉ là lý thuyết. Bụng bảo dạ "đi một ngày đàng, học một sàng khôn", tôi tiếp tục lên đường.

Tôi lên kế hoạch khám phá châu Âu. Những năm đầu, tôi chỉ đi chơi theo các tour du lịch cuối tuần phù hợp với túi tiền sinh viên xa xứ. Một ba lô bụi lang thang dọc ngang các thành phố. Cứ thế, năm này qua năm khác, tôi đi Bỉ, Hà Lan, Tây Ban Nha, Monaco, Đức, Italy… Bao va vấp, bao kỷ niệm được đúc kết từ những chuyến lang thang bất tận.

Chuyến đi xui xẻo nhất là lần đầu tới Anh. Cuộc du lịch chỉ kéo dài có 2 ngày cuối tuần mà hơn nửa ngày đầu, đoàn của chúng tôi đã "được" ngồi ngắm biên giới Anh - Pháp chỉ vì người lái xe không có visa vào Anh. Chúng tôi bị giữ lại ở đồn biên phòng.

Chuyến đi làm tôi run nhất là chuyến đi Thụy Sĩ. Lúc đó cùng nhóm bạn cả Pháp, Việt và Việt kiều đi chơi ở một vùng thuộc Pháp gần biên giới Thụy Sĩ. Muốn "sang bên kia" xem sao nên dù không có visa, chúng tôi vẫn cho xe chuyển bánh...

Năm này qua năm khác, tôi có dịp quay lại hết các nước mình đã đi qua nhưng hầu như không còn đi theo kiểu du lịch bụi nữa.

Đến nơi đâu, hầu như tôi cũng có bạn hay người quen đón tiếp. Tuy chỉ sống vài ngày ngắn ngủi ở mỗi thành phố nhưng tôi cũng hiểu hơn những khác biệt về văn hóa, về ngôn ngữ hay về lối sống giữa các nước.

Có lần tôi còn làm guide (hướng dẫn viên) cho một đoàn khách du lịch Việt Nam sang tham quan châu Âu. Tôi dẫn họ đi dọc bờ biển Tây Ban Nha, vào lục địa, đến thăm thành phố Madrid xinh tươi. Sau đó, chúng tôi bay sang Italy thăm thành Rome tráng lệ, đến thành phố trên mặt nước Venise lãng mạn, đến thăm tháp nghiêng Pisa đầy kỳ tích…

Lần đến với Istanbul, tôi thực sự bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của các đền thờ Hồi giáo hiện diện ở khắp nơi trong thành phố. Điều mà tôi thấy thú vị hơn cả là cây cầu xuyên lục địa chạy qua dòng Bosphore.

Về Việt Nam, tôi tranh thủ "chạy sang" thăm nước bạn Lào. Thủ đô Vientiane đâu đâu cũng thấy chợ cóc, hàng quán vỉa hè, cái vẻ đẹp thật giống ở Việt Nam.

Năm ngoái sang thực tập ở Mỹ một năm tôi cũng tận dụng triệt để các ngày phép, ngày lễ để đi thăm đuợc 12 bang và gần 30 thành phố, vườn quốc gia của Mỹ.

Với tôi, mỗi chuyến đi là một bài học lớn. Sống để đi, đi để lớn. Chỉ khi có mặt thực sự tại chỗ mới có thể chứng kiến người thực việc thực.

Những chuyến đi đã làm tôi thay đổi những cách nhìn phiến diện thiếu thực tế về những con người, những địa danh, những đất nước mà mình mới biết nhiều qua sách vở.

Những chuyến đi đã khiến tôi nhận ra một điều, con người trên khắp thế giới, dù có thể không cùng màu da, khác nhau về văn hóa, phong tục tập quán..., nhưng hết thảy thật thân thiện, hiền lành và tốt bụng.

Những chuyến đi đã giúp tôi nhận ra giá trị của cuộc sống. Hãy sống hết mình và giúp đỡ người khác lúc khó khăn như tôi đã từng được giúp đỡ.

Tôi luôn bắt tôi đi để mở rộng tầm mắt...

Cảnh Chi viết từ Paris


© 2024 | Du Học Đức - Thông tin du học Đức

Cập nhật - trao đổi và kinh nghiệm du học ở Đức từ năm 2000



 

Bài viết khác trong GOCDUHOC